Tối nay là một tối mênh mông và chông chênh. Tôi ôm đàn guitar hát nhiều lần bài "Sự sống không mất nhưng chỉ đổi thay". Vâng, "Chính lúc chết đi, là khi vui sống muôn đời". Tôi đã nghe điều này biết bao lần, cũng đã an ủi bao nhiêu người. Đến khi thần chết đến với người thân của mình, đã qua 100 ngày mà tôi vẫn cảm thấy như không thật.
Tôi lật giở hình mẹ, từ lúc bà còn là thiếu nữ thanh xuân duyên dáng trong tà áo dài, tung tăng trên phố cùng bạn bè. Đến khi có chúng tôi. Bà vẫn rất đẹp, vẫn cười rạng rỡ dù bà đã lăn ra chợ đời với bao cơ cực của người mẹ đơn thân. Vào lúc có đứa con đầu tiên, tôi đã thầm tự hỏi tại sao mẹ có thể nuôi ba đứa con vừa khôn lớn thành nhân vừa tìm đường đi lập thân cho từng đứa? Thanh xuân của bà dường như đã để lại hết trên những đứa con.
Tôi dọn dẹp lại đồ vật bà để lại: 1 thẻ căn cước, 1 thẻ bảo hiểm, 1 hộ khẩu, 1 sổ đỏ, 2 cuốn sổ tay nhỏ, 1 cái kính lão, 1 sợi dây chuyền mặt ngọc, 1 chiếc nhẫn, vài sợi chuyền ngọc trai và vài bộ quần áo. Kiếp người thật kỳ lạ, theo thời gian, đồ dùng lại càng ít đi. Có lẽ, để càng dễ buông tay.
Tôi nhớ mẹ!
Mọi người chung quanh nhắc mẹ tôi nhiều, nhiều lắm. Bạn bè anh tôi, bạn bè tôi nhớ từng bữa cơm, những món ngon bà nấu, những ngày tháng di trú dài hạn ở nhà mẹ. Các anh ấy còn kể cả những lúc say xỉn lê la đến bà kể lể chuyện đời của mình. Tôi không nhớ hết bao nhiêu người đã gọi mẹ tôi 02 từ thân thương "má Phượng".
Họ cũng nhớ mẹ!
Tôi không nhớ sự kiện gì của mẹ. Tôi không đếm những bữa ăn, những đêm không ngủ của mẹ. Tôi chỉ nhớ rằng đời mẹ đã qua bao thăng trầm, chìm nổi, lênh đênh mà chưa từng rời chúng tôi. Vây mà giờ đây, khi sóng không còn, gió cũng ngừng từ lâu, mẹ lại buông tay tôi.
Tôi chỉ ước mẹ ở đây!
Vẫn biết rằng một vòng tử sinh
"Cuộc sống này kìa hoa nở và hoa úa phai.
Nắng lên rồi thì đêm tắt thở
Mây tím giăng trời thì nắng tan đi"
Vẫn biết rằng cát bụi trở về cát bụi
Vẫn biết rằng "Lúc con người nằm yên giấc ngủ. Mắt nhắm lại rồi là thấy tương lai"
Đôi khi biết là biết vậy thôi, tim vẫn nặng sâu không thể nguôi!
Tất cả chỉ là vì tôi nhớ mẹ!
Nhận xét
Đăng nhận xét